Where The Wild Things Are là tác phẩm đoạt huân chương Caldecott năm 1963. Đây còn là tác phẩm nằm trong list 100 sách thiếu nhi hay nhất mọi thời đại do tạp chí Time bình chọn. Không chỉ vậy, cựu tổng thống Mỹ Obama còn lựa chọn cuốn sách tranh này là tác phẩm để đọc trong tuần lễ Easter. Vậy cuốn truyện này có gì thú vị? Dưới đây là 10 sự thật thú vị về cuốn sách kinh điển này mà có thể bạn chưa biết.
1. Cuốn sách kể về tuổi thơ của tác giả
Where The Wild Things Are được lấy cảm hứng từ cuộc sống thời thơ ấu của Maurice ở Brooklyn và mối quan hệ của ông với bố mẹ. Vì là câu chuyện kể về trải nghiệm của bản thân và kể về những người tác giả biết nên cuốn sách đã trở thành một hình thức thể hiện bản thân của tác giả.
2. Maurice thực chất bắt đầu sự nghiệp là một họa sĩ minh họa sách tranh
Maurice đã bắt đầu sự nghiệp sáng tác của mình dưới vai trò là một họa sĩ minh họa cho tác phẩm Atomics for the Millions được xuất bản năm 1947. Ông tiếp tục minh họa các tác phẩm của các nhà văn khác cho đến khi ông cơ hội sáng tác sách của riêng mình.
3. Where The Wild Things Are không phải là tên gốc của tác phẩm
Tên gốc của truyện vốn dĩ là Where The Wild Horses Are và đó là câu chuyện về một cậu nhóc trốn thoát đến một vùng đất của những con ngựa hoang dã. Mặc dù các biên tập viên rất thích ý tưởng này nhưng Maurice nhận ra ông không biết vẽ ngựa nên ông đã nghĩ ra “Wild Things” (những thứ hoang dã).
4. Wild Things liên quan đến một thuật ngữ trong tiếng Yiddish
Khi Maurice còn nhỏ, mẹ ông thường gọi ông là “vilde chaya” nghĩa là “wild animal” (động vật hoang dã) trong tiếng Yiddish. Trong truyện, khi mẹ của Max gọi cậu là “wild thing” (thứ hoang dã” và cậu đã trả lời là “I’ll eat you up” (con sẽ ăn thịt mẹ). Vì vậy, cậu đã phải đi ngủ mà không được ăn bữa phụ.
5. Các thứ (Things) trong truyện có liên quan đến họ hàng của Maurice
Maurice bắt đầu vẽ các thứ (Things) của ông ấy và ông muốn sáng tạo ra những sinh vật mang dấu ấn cá nhân hơn là những quái vật theo khuôn mẫu và truyền thống. Cuối cùng ông nhận ra những sinh vật ông sáng tạo ra rất giống với những người họ hàng người Do Thái của ông. Ngày ông còn nhỏ, họ thường ghé thăm nhà ông vào trưa chủ nhật hàng tuần để dùng bữa và họ thường trêu ông: “trông cháu ngon quá chúng ta có thể ăn cháu”. Maurice đã quan sát rất kỹ những người họ hàng này khi ông còn bé và đó đã trở thành nguồn cảm hứng để ông tạo nên “Wild Things” của mình.
6. Maurice thường phải đi ngủ mà không được ăn bữa phụ giống Max
Sau khi hóa trang thành Sói và làm loạn cả nhà, Max đã bị phạt đi ngủ mà không được ăn bữa phụ. Maurice chia sẻ rằng ông cũng nhiều lần bỏ ăn bữa phụ trước khi đi ngủ nhưng là vì ông không thích đồ ăn mẹ nấu.
7. Cuốn sách ban đầu không được chào đón nhiệt liệt
Khi cuốn sách mới phát hành, rất nhiều nhà tâm lý học cho rằng cuốn sách sẽ khiến trẻ nhỏ bị ám ảnh. Thậm chí, một nhà tâm thần học nổi tiếng còn câu chuyện sẽ khiến trẻ sợ hãi và việc Max nổi cơn thịnh nộ là một việc không thể chấp nhận được nhưng dường như lại được tôn vinh trong truyện. Tuy nhiên, các nhà tâm thần học cũng tiết lộ rằng họ chưa bao giờ thử đọc cuốn sách. Cuốn sách sau đó đã nhận được rất nhiều giải thưởng trong đó danh giá nhất là Huân chương Caldecott năm 1963.
8. Maurice không muốn viết phần sau của truyện
Mặc dù cuốn sách đã trở nên vô cùng nổi tiếng và đó cũng là tác phẩm thành công nhất của Maurice, nhưng trước khi mất tác giả cho biết ông không muốn sáng tác một bộ truyện từ câu chuyện này.
9. Where The Wild Things Are đã được chuyển thể nhiều lần
Trong những năm 1980, Maurice đã làm việc với nhà soạn nhạc người Anh Oliver Knussen để chuyển thể câu chuyện thành một vở opera cho thiếu nhi. Năm 1983, Walt Disney đã sử dụng hình ảnh của Where The Wild Things Are để test một loạt hình ảnh tạo ra từ máy tính. Đến năm 2009, bộ phim hoạt hình cùng tên đã được đạo diễn Spike Jonze sản xuất.
10. Cuốn sách đã nhận được rất nhiều giải thưởng
Tổng thống Obama không phải là fan hâm mộ duy nhất của cuốn sách! Maurice còn nhận được Huân chương Quốc gia về Nghệ thuật do tổng thống Clinton trao tặng. Và tất nhiên không thể không kể đến Huân chương danh giá Caldecott!
Comments